0923 457 788 (Hà Nội) | 0962 237 788 (Tp.HCM)
25/04/2018 09:45:38 (GMT+7)
Những ngày hoang vắng dẫn mình đi tìm ý nghĩa của tình yêu/ Như đóa hoa vàng nở bên vệ đường xao xác
Tháng ba chở tình yêu đi rất chậm/ Mái tóc thề ủ trắng những cánh hoa/ Và vòng tay nồng ấm tháng ba/ Cứ êm dịu để cánh hoa ngơ ngác ...
Anh ngã xuống... Cờ Tổ Quốc thì không!/ Anh đã kịp cắm chặt vào san hô đảo/ Cờ và chủ quyền thiêng liêng biển đảo/ Cờ và ý chí Việt Nam!
Chỉ cần gọi phụ nữ thôi không cần phải gọi tên/ Là tất cả thương yêu viết nên cuộc sống/ Người phụ nữ bên chúng ta, ai chẳng yêu thương như sông dài biển rộng/ Có người phụ nữ đó bên mình, cuộc đời như có ánh bình minh!
Phút gặp nhau Mùa Xuân dâng trong mắt/ Em chẳng nỡ đâu tặng anh những lời buồn/ Ngày đẹp quá và tình ai dịu quá/ Một sắc hoa nào tự mở lối vườn yêu.
Thương đồng đội em quản gì mưa nắng/ Quản gì vất vả gian nan/ Thức trắng đêm giành sự sống trước lưỡi hái tử thần
Vượt qua nghìn cây số/ Để sáng nay tôi đứng trước sông Hằng/ Nghe dòng nước cất lời chào đón/ Bằng tình yêu củ người dân Ấn/ Thấy trong lòng hạnh phúc đơm hoa.
Con gấu trắng tìm nơi trú ngụ/ Chờ những ngày xuân ấm tàn đông.
Tôi tự đốt mình thành ngọn lửa/ Chờ em về sưởi ấm, tin không...
Mọi dòng sông đều trở về biển lớn/ Và bắt đầu từ lòng núi chứa chan/ Sông càng chảy càng rời xa cách núi/ Núi âm thầm im lặng chẳng trách than.
Ôm tất cả những chiến công kỳ tích/ Ngàn Nưa ơi vẫn nguyên vẹn Vua bà
Cưỡi voi trắng và cưỡi cơn sóng dữ/ Để đất nước mình mãi mãi hát tình ca.
Xuân đến rồi em còn giận anh không/ Đã bao mùa về anh lỗi hẹn/ Lấy anh rồi em hết luôn son trẻ/ Chỉ có nhọc nhằn nỗi nhớ cứ dài thôi.
Gió xuân vấn vương/ Tô thắm môi hường/ Người người hạnh phúc tưng bừng vui xuân!
Ngày mai, ngày mai không còn xa nữa/ Đất nước mình sẽ đẹp sẽ tươi/ Và hiên ngang nhịp bước cùng thời đại/ Ôi màu cờ gọi nắng sớm reo vui.
Tự hào bóng đá nước nhà/ Lập: "Đại kỳ tích " - Bài ca kiêu hùng.
Một mùa trôi rất lạ/ Nồng nàn em và hoa/ Dịu dàng tình anh nữa/ Đừng nhé, những phai nhòa.
Ôi tháng mười hai... niềm kiêu hãnh trong em đang bị tổn thương!/ Em mặc cả chính mình, mặc cả nhớ quên và dửng dưng trước nhân tình thế thái...
Hân hoan ánh mắt dịu dàng/ Thì thầm khấn nguyện đấng cao sang/ Noel đôi mình mãi chung lối/
Giáng Sinh hạnh phúc ngỡ thiên đàng!
Có thể khóc được không? Xin người hãy khóc/ Có thể buồn được không? Người hãy cứ buồn đi/ Có thể yêu được không? Người đừng dối lòng mình đến nghiệt!/ Đừng lạnh lùng, biền biệt đến hư vô .../Vì em thấy tim người - từng đợt sóng đang xô!!!
Đường cày mới lật đất xong/ Nắng vàng phơi ải mẹ mong nước vào/ Ca dao mẹ ru ngọt ngào/ Mạ non ruộng ngấu nay vào thơ con
Ước gì được bên anh/ Nụ hôn trao ngọt lành/ Ngắm sao trời lung linh/ Xây đắp mộng đẹp xinh!
Và chớp mắt mùa qua ta ở lại/ Đón mùa Đông bằng kỉ niệm chơi vơi/ Ai biết được tình yêu hay sương khói/ Trong mơ thu hoa nắng rụng tơi bời?
Còn lại một ngày ta mãi yêu/ Dù đời cơ cực khổ trăm điều/ Cha mẹ quanh năm sình ngang gối/ Cho con ấm dạ bữa cơm chiều!
Nào hãy ngồi ôn chuyện cũ “tào lao”/ Cái thuở ban đầu họp thành Đại đội/ Cái thuở lính quèn của một thời nông nổi Cơm độn cá khô vẫn cười nói vang trời.